t h ắ p . l ử a . s o i . n g à y
Trời đất rộng ta đi về lặng lẽ
Núi sông dài còn mãi tắp mù xa
Gió muôn trùng cứ cuốn bước chân qua
Trăm nhánh chảy lối nào xuôi bến đợi
Ngày thắp lửa soi nỗi buồn vời vợi
Từng qua đi năm tháng rộng hư hao
Cửa thời gian chật chội lối đi vào
Nhìn thảng thốt kẽ tay vừa vuột mất
Lỡ một nhịp con thuyền sang bến khác
Ngồi ôm đàn trên đỉnh đợi trăng lên
Hát nghêu ngao lời chất chứa cũ mèm
Nhìn chưa thấu nửa đời say ảo mộng
Thương phận cỏ lắt lay đời sống mọn
Chắt chiu lòng cho bạc bẽo trăm năm
Trải bàn tay chưa rộng đủ một tầm
Chờ khép lại mang về cùng phiêu bạt đ ì n h n g u y ê n