
k h i .y ê u
....t r á i .ấ u .c ũ n g .t r ò n
__________________________________________________________________________....t r á i .ấ u .c ũ n g .t r ò n
Khi bạn là con dân của nước nhược tiểu, người ta sẽ luôn dễ có thành kiến, dễ có cái nhìn lệch lạc về bạn và quốc gia của bạn, họ dễ dàng chê bai dù là chuyện nhỏ nhặt. Khi quốc gia của bạn trở nên giàu mạnh, người ta tìm mọi cách để ca tụng. Đây là câu chuyện hoàn toàn có thật.
Vào thập niên 60's có một ca sĩ rất nổi tiếng của Mỹ sang trình diễn tại Nhật. Ngay đêm đầu tiên ở Nhật, anh ca sĩ này đã đến ăn tối tại một sushi bar sang trọng ở Tokyo. Chả biết anh bị yếu bụng sẵn bên Mỹ hay thực sự vì món cá sống của người Nhật, chỉ sau vài tiếng đồng hồ anh bị đau bụng dữ dội đến độ phải huỷ bỏ chương trình lưu diễn để trở về Mỹ. Sau đó báo chí, television, radios... đại khái hơn 2/3 nước Mỹ ồn ào chê bai dè bỉu nước Nhật, họ cho con cháu Thái Dương Thần Nữ là bọn kém văn minh, tạo ra những món ăn thiếu vệ sinh làm hại anh ca sĩ. Rùm beng một lúc rồi cũng thôi, thời gian làm người ta quên đi nhiều chuyện. Cho đến cuối thập niên 80's xuyên qua 90's nước Nhật dần trở thành cường quốc về kinh tế. Những chiếc xe Nhật đẹp, bền tràn ngập thị trường Mỹ, computers và các mặt hàng điện tử khi có hàng chữ Made in Japan đã được xem như mặt hàng uy tín đáng tin cậy gần như tuyệt đối. Điều đáng nói là sushi từ đó cũng được người Mỹ cuồng nhiệt yêu chuộng mới hay chứ. Tất cả các thành phố lớn của Mỹ mọc lên nhan nhản những sushi bars, sushi restaurants. Người Mỹ đến những nơi này ăn sushi như một chứng minh cho sự sành điệu. Hay chưa! Món sushi chưa bao giờ thay đổi. Tại sao cách đối xử lại khác biệt, hoàn toàn thay đổi vậy? Có phải vì nước Nhật không còn là nước lạc hậu, yếu hèn bại trận sau đệ nhị thế chiến nên người Mỹ có cái nhìn khác đi? Từ một món ăn "kém vệ sinh" đã bỗng nhiên trở thành một món ăn đắt tiền cho giới sành điệu một cách diệu kỳ! Ừ, khi người ta thích, người ta nghĩ khác và cái nhìn cũng khác. Khi yêu củ ấu cũng tròn đúng thật đó.