
Có lẽ không ngày nào thích hợp hơn để viết về tình yêu bằng ngày Valentine. Valentine năm nay rơi vào ngày thứ tư lễ tro. Cho đến hôm qua trên đường đi làm về tôi vẫn còn nghĩ Chúa "chơi khăm" tôi quá vì thường thì ngày Valentine là ngày để ... ăn của tôi. Ðó là ngày mà trong hãng nhìn đâu đâu cũng thấy đồ ăn: bánh, kẹo, chocolate mang hình trái tim nhỏ lớn đủ kiểu nằm la liệt khắp nơi ... Trưa đến thì được boss dẫn đi ăn, chiều lại thì đến phiên chồng phải "trả nợ đời, trả nợ người" ... Ngày thằng bé còn ở nhà thì thế nào ngày này cũng có một món quà của nó dành cho mẹ ... và vì nó biết mẹ nó chỉ thích ăn nên thường thì món quà đó cũng là một món ... đồ ăn. Vậy mà Valentine năm nay lại trùng vào ngày ăn chay kiêng thịt ...
Chỉ đến sáng nay trong thánh lễ tôi mới nhận ra rằng có lẽ không ngày nào hoàn hảo hơn để trùng với ngày lễ tro bằng ngày Valentine. Bởi vì chắc chắn không có lời tỏ tình nào có thể chân thành hơn lời tỏ tình của người đã sinh ra chỉ để làm chứng cho tình yêu. Không có tình yêu nào có thể mãnh liệt hơn tình yêu của người đã chết vì yêu.
Vậy đó, nhưng trên con đường tôi đang đi hình như rất ít khi tôi nghe được hay nhìn thấy tình yêu thương đó. Thông thường hình như tôi chỉ biết ... trách và than nhiều hơn là cảm nhận và biết ơn.
Một trong những bài thánh ca mà tôi yêu thích nhất là bài "hỡi người hãy nhớ" của linh mục Kim Long:
"Hỡi ngừơi hãy nhớ mình là bụi tro
Một mai ngừơi sẽ trở về bụi tro...”
Ngày xưa lần nào nghe bài này tôi cũng thấy lòng mình chùng xuống một nỗi chán chường tuyệt vọng. Cái nỗi buồn khi nhận thức "cuộc đời này thật sự chẳng có gì vui, sinh ra chỉ để mà ... chết" . Nhưng lúc gần đây, khi tôi biết lắng nghe hơn tôi mới cảm nhận được rằng đúng là người ta sinh ra từ tro bụi và khi chết cũng sẽ trở về với bụi tro nhưng hạnh phúc hay khổ đau, vui hay buồn, chán nản hay yêu đời, bi quan hay lạc quan ... tất cả đều nằm vào cách nhìn của mình trong cái khoảng giữa lưng chừng ấy.
Hôm nọ tôi tình cờ đọc được một câu trên FB của đứa cháu:
"Vì đời con tất cả là hồng ân!..."
Tôi đã phải mất mấy phút ngẩn người ra vì sự trưởng thành của con bé ấy (con bé chỉ lớn hơn con trai tôi có một tuổi). Phải, cuộc đời của chính tôi nữa cũng là những chuỗi dài hồng ân nhưng chẳng mấy khi tôi nhìn ra được để tạ ơn. Tôi chỉ mải ... xin và trách khi không có được y chang cái ý mà mình muốn xin mà rất ít khi nhìn lại để thấy được rằng cái mà tôi "được" luôn lớn gấp mấy lần cái mà tôi "xin".
Bằng giờ này hai năm trước, trường đại học con trai tôi theo học có chương trình cho học sinh năm thứ ba xin thẳng vào trường luật mà không cần phải thi LSAT hay nộp đơn phỏng vấn lại. Số lượng học sinh vào thẳng như thế giới hạn rất ít, hình như năm đó họ chỉ lấy 10 đứa (trong khoảng cả 500-600 đứa xin) và dĩ nhiên 10 đứa đó ngoài số điểm hoàn hảo còn phải có một thành quả nào đó trội bực. Thằng bé lúc đó do dự không muốn nộp đơn vì điểm anh chàng không được hoàn hảo (năm thứ nhất lên đại học không bị mẹ ... kềm kẹp, tha hồ đi party và ... tán gái nên kết quả là bị vài con B). Nhưng tôi đã vừa khuyến khích vừa ... dọa nạt bắt con nộp đơn cho bằng được. Tình thật trong đầu tôi đã nghĩ:
- Con cứ nộp đơn đi mẹ sẽ cầu nguyện cho con. Ðiểm con không hoàn hảo nhưng có việc gì mà Chúa không làm được đâu.
Ðơn làm xong có vài chỗ cần tôi điền vào nên thằng bé email về cho tôi và nhờ tôi gửi dùm sau khi đã hoàn tất. Tôi vẫn còn nhớ hôm đó trước khi ra bưu điện tôi đã đến nhà thờ. Hôm đó là ngày chầu thánh thể nguyên ngày ở nhà thờ gần hãng tôi làm. Tôi cầm cái phong bì lên cung thánh đặt ngay bên cạnh mình thánh Chúa rồi thành khẩn:
- Chúa ơi, con biết việc gì Chúa cũng làm được. Chúa hãy cho J. vô được trường luật của GU nha Chúa.
Xong rồi tôi mới thơ thới hân hoan đi gửi thư bảo đảm cho GU. Lòng chắc mẩm con sẽ vô được trường luật để mình còn ... kể công. Hai tháng sau thằng bé gọi về cho tôi:
- Mẹ, trường mới gửi email báo cho con biết con không vô được GU Law School.
Thằng bé nói bằng một giọng rất thản nhiên không có vẻ gì là buồn bã vì nó chẳng bao giờ nghĩ với số điểm GPA như thế nó sẽ vô được chương trình đó. Nó làm chỉ để mẹ khỏi léo nhéo. Nhưng mẹ nó thì buồn ... buồn và hơi ấm ức vì:
- Chúa ơi Chúa vẫn bảo hãy xin thì sẽ được cơ mà. Con đã đến ngay bên cạnh Chúa mà xin mà sao vẫn không được ...
Thằng bé học xong đại học ra trường được chương trình Fulbright chọn để về Việt Nam dạy tiếng Anh một năm. Nó nộp đơn xin học bổng Fulbright không hề nói cho mẹ nghe vì nếu nói chắc chắn mẹ sẽ cản. Tháng 9 vừa qua nó thi LSAT và điểm nó đạt được là 99.6%. Với số điểm cao vượt bực như thế cộng vào với chương trình Fulbright nó đang làm nên khi nộp đơn vào đại học luật nó đã liên tiếp được những trường đại học luật giỏi có tiếng trong nước nhận, những trường đại học xếp hạng cao hơn trường đại học của nó ngày xưa xa lắc xa lơ. Có trường cho học bổng gần như toàn phần, có trường khẩn khoản mời và đài thọ phí tổn cho nó đến thăm trường, có trường liên tục gọi phone và gửi thư đến nhà "dụ dỗ" nó theo học .... Cứ mỗi lần mở một cái thư như vậy ra coi tôi lại nghe chừng như Chúa đang ... cười tôi:
- Cái con bé yếu lòng tin kia. Con còn có câu hỏi nào để hỏi ta nữa hay không ...
Ừ, thế đó ... thế nên ngày lễ tình yêu năm nay tôi cầu chúc cho bạn được thật nhiều thương yêu và cảm nhận được mình hạnh phúc ...
... riêng tôi, tôi biết mình đã, đang và sẽ mãi mãi được thương yêu ... cho dù tôi thật không xứng đáng ...
ngày của tình yêu, ngày thứ tư lễ tro 2018
Chỉ đến sáng nay trong thánh lễ tôi mới nhận ra rằng có lẽ không ngày nào hoàn hảo hơn để trùng với ngày lễ tro bằng ngày Valentine. Bởi vì chắc chắn không có lời tỏ tình nào có thể chân thành hơn lời tỏ tình của người đã sinh ra chỉ để làm chứng cho tình yêu. Không có tình yêu nào có thể mãnh liệt hơn tình yêu của người đã chết vì yêu.
Vậy đó, nhưng trên con đường tôi đang đi hình như rất ít khi tôi nghe được hay nhìn thấy tình yêu thương đó. Thông thường hình như tôi chỉ biết ... trách và than nhiều hơn là cảm nhận và biết ơn.
Một trong những bài thánh ca mà tôi yêu thích nhất là bài "hỡi người hãy nhớ" của linh mục Kim Long:
"Hỡi ngừơi hãy nhớ mình là bụi tro
Một mai ngừơi sẽ trở về bụi tro...”
Ngày xưa lần nào nghe bài này tôi cũng thấy lòng mình chùng xuống một nỗi chán chường tuyệt vọng. Cái nỗi buồn khi nhận thức "cuộc đời này thật sự chẳng có gì vui, sinh ra chỉ để mà ... chết" . Nhưng lúc gần đây, khi tôi biết lắng nghe hơn tôi mới cảm nhận được rằng đúng là người ta sinh ra từ tro bụi và khi chết cũng sẽ trở về với bụi tro nhưng hạnh phúc hay khổ đau, vui hay buồn, chán nản hay yêu đời, bi quan hay lạc quan ... tất cả đều nằm vào cách nhìn của mình trong cái khoảng giữa lưng chừng ấy.
Hôm nọ tôi tình cờ đọc được một câu trên FB của đứa cháu:
"Vì đời con tất cả là hồng ân!..."
Tôi đã phải mất mấy phút ngẩn người ra vì sự trưởng thành của con bé ấy (con bé chỉ lớn hơn con trai tôi có một tuổi). Phải, cuộc đời của chính tôi nữa cũng là những chuỗi dài hồng ân nhưng chẳng mấy khi tôi nhìn ra được để tạ ơn. Tôi chỉ mải ... xin và trách khi không có được y chang cái ý mà mình muốn xin mà rất ít khi nhìn lại để thấy được rằng cái mà tôi "được" luôn lớn gấp mấy lần cái mà tôi "xin".
Bằng giờ này hai năm trước, trường đại học con trai tôi theo học có chương trình cho học sinh năm thứ ba xin thẳng vào trường luật mà không cần phải thi LSAT hay nộp đơn phỏng vấn lại. Số lượng học sinh vào thẳng như thế giới hạn rất ít, hình như năm đó họ chỉ lấy 10 đứa (trong khoảng cả 500-600 đứa xin) và dĩ nhiên 10 đứa đó ngoài số điểm hoàn hảo còn phải có một thành quả nào đó trội bực. Thằng bé lúc đó do dự không muốn nộp đơn vì điểm anh chàng không được hoàn hảo (năm thứ nhất lên đại học không bị mẹ ... kềm kẹp, tha hồ đi party và ... tán gái nên kết quả là bị vài con B). Nhưng tôi đã vừa khuyến khích vừa ... dọa nạt bắt con nộp đơn cho bằng được. Tình thật trong đầu tôi đã nghĩ:
- Con cứ nộp đơn đi mẹ sẽ cầu nguyện cho con. Ðiểm con không hoàn hảo nhưng có việc gì mà Chúa không làm được đâu.
Ðơn làm xong có vài chỗ cần tôi điền vào nên thằng bé email về cho tôi và nhờ tôi gửi dùm sau khi đã hoàn tất. Tôi vẫn còn nhớ hôm đó trước khi ra bưu điện tôi đã đến nhà thờ. Hôm đó là ngày chầu thánh thể nguyên ngày ở nhà thờ gần hãng tôi làm. Tôi cầm cái phong bì lên cung thánh đặt ngay bên cạnh mình thánh Chúa rồi thành khẩn:
- Chúa ơi, con biết việc gì Chúa cũng làm được. Chúa hãy cho J. vô được trường luật của GU nha Chúa.
Xong rồi tôi mới thơ thới hân hoan đi gửi thư bảo đảm cho GU. Lòng chắc mẩm con sẽ vô được trường luật để mình còn ... kể công. Hai tháng sau thằng bé gọi về cho tôi:
- Mẹ, trường mới gửi email báo cho con biết con không vô được GU Law School.
Thằng bé nói bằng một giọng rất thản nhiên không có vẻ gì là buồn bã vì nó chẳng bao giờ nghĩ với số điểm GPA như thế nó sẽ vô được chương trình đó. Nó làm chỉ để mẹ khỏi léo nhéo. Nhưng mẹ nó thì buồn ... buồn và hơi ấm ức vì:
- Chúa ơi Chúa vẫn bảo hãy xin thì sẽ được cơ mà. Con đã đến ngay bên cạnh Chúa mà xin mà sao vẫn không được ...
Thằng bé học xong đại học ra trường được chương trình Fulbright chọn để về Việt Nam dạy tiếng Anh một năm. Nó nộp đơn xin học bổng Fulbright không hề nói cho mẹ nghe vì nếu nói chắc chắn mẹ sẽ cản. Tháng 9 vừa qua nó thi LSAT và điểm nó đạt được là 99.6%. Với số điểm cao vượt bực như thế cộng vào với chương trình Fulbright nó đang làm nên khi nộp đơn vào đại học luật nó đã liên tiếp được những trường đại học luật giỏi có tiếng trong nước nhận, những trường đại học xếp hạng cao hơn trường đại học của nó ngày xưa xa lắc xa lơ. Có trường cho học bổng gần như toàn phần, có trường khẩn khoản mời và đài thọ phí tổn cho nó đến thăm trường, có trường liên tục gọi phone và gửi thư đến nhà "dụ dỗ" nó theo học .... Cứ mỗi lần mở một cái thư như vậy ra coi tôi lại nghe chừng như Chúa đang ... cười tôi:
- Cái con bé yếu lòng tin kia. Con còn có câu hỏi nào để hỏi ta nữa hay không ...
Ừ, thế đó ... thế nên ngày lễ tình yêu năm nay tôi cầu chúc cho bạn được thật nhiều thương yêu và cảm nhận được mình hạnh phúc ...
... riêng tôi, tôi biết mình đã, đang và sẽ mãi mãi được thương yêu ... cho dù tôi thật không xứng đáng ...
ngày của tình yêu, ngày thứ tư lễ tro 2018