THƠ........TRUYỆN / TÙY BÚT......TRANH ẢNH.......NHẠC / GHI ÂM........ĐỘC THOẠI......TUYỂN
E-CAFÉ........HOA THƠM CỎ LẠ.......CHUYỆN PHIẾM.......NỮ CÔNG / GIA CHÁNH.......HỎI / ĐÁP





hihi...anh Dũng, cái quần jean thủng lỗ nhỏ ở hai đầu gối, đi nhà thờ cha giảng ngồi buồn cứ cho tay vào nghịch nghịch nên càng ngày càng rách to ra :-))


16413

...Oách càng thêm oách há Hoài Yên! :))


16416



Image
N H Ì N
.....v à
N G H E

____________________________________________________________________________
t h ú c s i n h


Hình như có một thằng dại dột nào đó tuyên bố "Đàn ông yêu bằng mắt, đàn bà yêu bằng tai". Rồi thằng khờ đó lại cho rằng ý tưởng của mình "cao siêu" quá, sợ mọi người không hiểu nên giải thích nhảm thêm rằng ý của nó là đàn ông chỉ thích đàn bà đẹp. Đàn bà thì khờ khạo thích nghe lời đường mật nên bị dễ đàn ông dỗ ngọt.

Ban đầu tôi cũng tưởng đúng, dần dần bị bầm dập nhiều mới hiểu ra, thấy không đúng nữa. Đàn bà bây giờ khôn bỏ mẹ, hai mắt sắc như dao cau, chỉ cần thấy thằng nào có tí dấu hiệu nghèo túng là em quay lưng, quất ngựa truy phong ngay lập tức. Còn cái vụ "nghe" của đàn bà thì sao? Đương nhiên họ nghe chứ, nghe không sót một chữ luôn. Có thằng đàn ông kia cứ nghĩ mình khôn, luôn ngon ngọt nịnh đầm, khen bạn gái cho nhiều vào, luôn tâm niệm:
Lời nói không mất tiền mua
Dại gì chẳng vuốt cho vừa lòng em

Cứ thế hắn vuốt. Nào là em xinh ngang ngửa với hoa hậu, em lại ngoan hiền, công dung ngôn hạnh đủ cả, tiên trên trời mà thấy em cũng phải dấu mặt (!), anh nhờ phúc đức ông bà để lại mới gặp được em... sướng chưa! Ngờ đâu giời hại kẻ hiền lương! Đứa con gái nghe khen xong dựng đuôi mèo lên thầm nghĩ "Ơ hay, nếu bà vừa xinh vừa giỏi, trọn lành như mày bảo thì mày xứng được với bà à?". Lập tức trong đầu nó hiện ra nhiều mưu toan nguy hiểm và những quyết định hại người. Mẹ bố thằng đàn ông tự lấy đá nện vào ngay chân mình, đau bỏ xừ mà chẳng kêu với ai được.

Huênh hoang trong những lãnh vực mình không nắm rõ cũng chẳng sao, cùng lắm là làm trò cười cho công chúng thôi. Đưa thân trần vào nơi mà cả đời mình (và cả đời những thằng đàn ông khác nữa) không tài nào hiểu nổi với tràn đầy nhiệt huyết đến độ... ngây ngô là hành động tự sát. Cứ tự tin mình hiểu được đàn bà là đang tiến sát bờ vực thẳm, nó xô nhẹ một phát là theo ông bà tổ tiên ngay!




16615

ah, women, you can't live with them, you can't live without them anh TS à...
Image


16636

Biết đâu có một ngày có một cú phone ở George Town gọi về than thở như Thúc Sinh tâm sự, mẹ Hoài Yên nói sao bây giờ? Đàn bà nó dzậy đó con, chịu được thì chịu, không được thì thôi! :-), hay "chỉ mánh" cho cục cưng biết đối phó? :-)

Đôn


16640

Úi chao ơi, anh TS làm gì mà ghê thế :-)
TD nghe người ta nói "Đàn ông yêu bằng tay, đàn bà yêu bằng tai", cái chuyện yêu bằng tay của các ông thì khỏi bàn, còn chuyện đàn bà yêu bằng tai thì có thật trăm phần trăm nhé. Có câu ngạn ngữ nói rằng :" Khi bạn khen một người đàn bà đẹp một lần thì con quỷ sẽ nhắc lại với cô ta mỗi ngày 10 lần ".
Đàn bà rất nhẹ dạ, rất dễ thương, dù cá tính mỗi miền mỗi khác chút xíu, đàn bà con gái xứ Bắc thì đanh đá chanh chua, miền Trung thì kiêu và chảnh, miền Nam thì...trộn hết các đặc tính đó lai...hì hì !
Đàn ông và đàn bà luôn luôn gắn bó, không thể tách rời, khi nào rảnh TD sẽ kể chuyện cổ tích cho anh TS nghe cho vui nha :-)


16645

anh Thúc wrote: Cứ tự tin mình hiểu được đàn bà là đang tiến sát bờ vực thẳm, nó xô nhẹ một phát là theo ông bà tổ tiên ngay!

đàn bà là những phong ba... ta là chiếc lá! *lol*

hay là...

nếu thế giới không có đàn bà, đàn ông sẽ ngang hàng với các vị thánh
(thì cũng giống như tờ... u...)
Image


anh Thúc à, đàn bà etetet vừa dễ thương mà vừa hiền... anh Thúc nói oan không hà! *lol*

mời cả nhà nghe cho dzui...


16649

Chào cả nhà,

Khi Thúc posted cái bài viết ngắn thì có chút "cay đắng" thôi :)), nhưng khi đọc tất cả comments của các bạn mình mới thật sự lo âu vì thấy nguy cơ của đàn bà nó đúng là tiềm ẩn khắp nơi!

- Tạm dịch ý của HoaiYen là: Đàn bà, không có cũng chết, có càng chết hơn! lol

- Theo anh Đôn thì cú phone như quả bom nổ chậm, mang căng thẳng (cũng do đàn bà) từ George Town có thể gọi về bất cứ lúc nào.

- Theo ThienDi thì đàn bà cả ba miền VN, từ Ải Nam Quan đi xuống, càng Nam Tiến thì càng đanh đá, chanh chua, kiêu, chảnh. Tóm lại càng đi xa càng chết!

- Vừa hơi an lòng do câu YenChi viết: "Đàn bà etetet vưa dễ thương vừa hiền". Ngay sau đó lại lo đứng lo ngồi khi nghe anh npn hát câu: Please remember, my life is in your hands! Mèn đéc ơi! Cái mạng của mình cũng lại do đàn bà nắm giữ thì chẳng phải chết từ trong trứng nước à?

Thôi thì sống thác do giời!


16661

anh Đôn ơi,

không dám đâu, bởi có những điều mà tự mình phải "nếm mùi đời" thì mới lớn được á, giống như hồi xưa bố HY đã cảnh cáo cả...tỷ lần về "đàn ông con trai nó như thế...bố là đàn ông bố biết" mà HY nào có nghe đâu...thôi thì "may nhờ rủi...chạy" thôi à :-))


16662



Image
n h ớ .A I
n h ư .n h ớ . . .

____________________________________________________________________________
t h ú c s i n h



Ăn xong tôi ngồi hý hoái viết. Cô em gái cũng đoán được ông anh trai đang "xuất thần" làm thơ hay viết ra vài "chân ngôn" cay đắng gì đây nên ngồi xa xa, không dám làm phiền. Cuối cùng khi ông anh buông bút mới tá hoả
-Trời đất! Anh làm thơ kiểu gì mà phàm tục quá vậy anh? Tái, chín, hành ngò lung tung!
-Ậy, cái này gọi là đem hiện thực vào nghệ thuật đó em gái. Nói thật nghe, nếu không có mấy cái phàm tục này thì văn thi sĩ, nhạc sĩ, hoạ sĩ... chết đói nhăn răng từ kiếp nào rồi, đào đâu ra nghệ thuật nữa em. Với lại, ăn cũng là một nghệ thuật đấy em ạ. Em không nghe người ta nói Nghệ Thuật Ẩm Thực sao? Còn nữa, tiếng Việt của mình chữ ăn đi chung nhiều danh từ kép lắm như: ăn nói, ăn mặc, ăn ở, ăn gian, ăn lận... lung tung nhiều lắm, bên Việt Nam nghe nói có người còn ăn được cả xi măng, sắt, nhựa đường nữa kìa. Viết về cái ăn cũng lắm công phu. Bài thơ này tuy chưa hay lắm, nhưng anh cứ tiếp tục viết hoài biết đâu có ngày chó ngáp phải ruồi, có bài được đưa vào Hàn Lâm Viện, anh em mình đưa nấu phở, đứa làm thơ nổi danh thiên hạ. Biết đâu đấy.


phở ơi!

anh nhớ về em, nhớ tô phở nóng
làm ấm lòng những sáng lạnh mùa thu
soup bò thơm bốc khói ấm mịt mù
anh ngây ngất, mùi cánh hồi tê tái

nhánh gừng nướng mang chút hương man dại
hành ngò tươi gợi nhớ mảnh vườn quê
dăm lát ớt... nhớ con ngõ đi, về
ngò gai biếc, nhớ ơi... hương cỏ nội!

ngọn quế tím, tình hoài hương tiếp nối
nửa quả chanh riêng hương vị nhà mình
chút tương nâu pha tương ớt lênh đênh
đĩa giá sống như thân em... trắng muốt!

mảnh gân bò đem hồn anh trói buộc
sách trắng ngà, dòn, buốt cả tim anh
tái ngọt lịm đưa anh đến trời xanh
chín bùi ngậy kéo anh về trái đất

sợi phở trắng quấn đời anh, chết mất!
phở bò ơi! anh yêu em chân thật!



17745 top -
tĩnh vật
1 ... 7, 8, 9, 10, 11, 12, 13 ... 25
_______________________________________________
Chuyện Tháng Tư - thơ - Thúc Sinh _______________________________________________

Image

Có một ngày, cuối tháng tư
Buồn như nước lũ dâng từ biển lên
Bạn học chẳng dám nhớ tên
Tôi mang áo rách đi bên cuộc đời

xem tiếp...

_______________________________________________
Những Mảnh Đời Hậu Chiến - văn - Trần Bảo Toàn _______________________________________________

Image

Hôm nay, 30/04/2020, một ngày mưa rả rích, tiếng mưa như gõ vào ký ức những tháng năm quá khứ, đối với tôi ngày này chỉ có ý nghĩa là một ngày lịch sử, khi đất nước, gia đình và rất nhiều cá nhân của thế hệ cha chú và chúng tôi bước qua một khúc quanh mới.

xem tiếp...

_______________________________________________
Tình Khúc Hồi Hương - nhạc - Phạm Anh Dũng _______________________________________________

Image


xem tiếp...

_______________________________________________
Tàn Tích - ảnh - violetdehue _______________________________________________

Image


xem tiếp...